Mỏi Bước

Nđt

Mở tấm lòng xa dõi tận đường
Mong ngày nắng đẹp tỏa cùng phương
Mùi thơm phảng phất khơi tình ngượng
Mặt nhám bừng lên để nghĩa tường
Mỏi bước giang hồ phen mãi gượng
Mơ đời rạng sáng thuở còn vương
Mà đau vết trượt thân gầy cưỡng
Mảng lỗi trần gian ập bất thường.

hoanghoon

Nhâm Dần Ló Dạng

Nđt

Nhâm Dần ló dạng mở màn sương
Nhẹ nhõm vùng lên vẻ khác thường
Nhận biết trần gian người phải cưỡng
Nhai nghiền dịch tễ kẻ cùng thương
Nhân lần chuẩn bị trình ngay hướng
Nhủ bận dìu nhau dõi đúng đường
Nhắm cảnh mai đào vươn nụ dưỡng
Nhanh ngời vạn nẻo sắc và hương.

hoanghoon

Mấy Lời Với Xuân

Nằm nghe pháo nổ đêm này
Giữa mùa đông gía tết tây gợi buồn
Dịch tràn khắp cả làng thôn
Lạnh thêm vắng vẻ rét dồn vào trong

Nhìn qua khung cửa nao lòng
không người đi lại ngõ rong sương mù
Áo quần sau kính chỉn chu
Đón xuân ra vẻ, mặc dù chỉ ta

Dòng trôi tuổi tác thêm gìa
Cố hương bốn chục năm xa nhớ hoài
Bụi đời bám chặt nặng vai
Nét nhăn ngày tháng hình hài khác xưa

Đó đây lắm những lọc lừa
An bình luôn được thiết tha gọi mời
Đôi lần cảm giác chơi vơi
Tình xuân rộn rực mấy lời tỏ thương.

hoanghoon

Giáng Sinh & Năm Mới Trời Tây

Nđt

Ngoài âm bảy độ Giáng sinh buồn
Nẻo tới lui về hụt hẫng luôn
Ngỡ cảnh sum vầy năm mới rộn
Nhìn nhau chúc tụng buổi mau chuồn
Nay còn dịch tễ rùn theo chốn
Nọ đã suy tàn bước quẩn thôn
Nã thử ba lần tiêm thấy bộn
Nài xin Thượng Đế chỉ khơi nguồn.

hoanghoon

Tham Tàn

Nđt

Tận đáy nơi lòng ngả lõm sâu
Trần gian nặng trĩu mối u sầu
Tàn hơi thở cuối còn ham tậu
Tiếc buổi chơi đầu vẫn định câu
Tự khép mình dơ luồn gã ẩu
Tù quanh chỗ bẩn khiến ta rầu
Tham cuồng quẫn loạn ra loài gấu
Tất cả theo về ngã tục đau.

hoanghoon

Tiễn Mẹ Đợt Covid 4

Nđt

Nẻo vắng màn sương quẫn gọi hồn
Nay mùa dịch tễ nóng đày thôn
Niềm riêng tiễn mẹ đời đau thốn
Nỗi cạn nhìn cha cảnh héo dồn
Nuốt giọt u sầu mơ chỗ ổn
Nâng ngày thống khổ sợ mồ chôn
Nào đâu tiếng ngọt gia đình cỏn
Nản chí vòng tang nặng dãy cồn.

hoanghoon

Dấu Mùa Thu

Gío mùa thu tung tóc xõa rối bời
Lá vàng quyện bay xa nằm tan tác
Đèn xe sáng xé màn đêm tỉnh giấc
Em cúi đầu bước nhẹ dưới hàng cây

Mình bên nhau qua bốn chục thu gầy
Sương mù cuộn mong manh mầu ảm đạm
Bờ môi chạm trao tình hơi thở ấm
Sưởi thu buồn rừng toát lạnh trơ cành

Bên kia đường người cô độc tròng trành
Tay cầm rượu đời quạnh hiu diễn tả
Lòng trắc ẩn nhìn đâu đây nghiêng ngả
Mong ngày trôi thời tiết chuyển sang đông

Dẫu tuyết băng mảng trắng phủ sáng đồng
Nỗi chán nản vùi tan thấm mặt đất
Có người sống không có gì để mất
Làm thế nhân sửng sốt nghĩ thân mình

Vẫn lắm người, thu thơ mộng trao tình
Vàng óng ánh giữa trưa tia nắng chiếu
Hai dáng trẻ sánh vai tình thấu hiểu
Nhiều bàn chân để lại vết ngày xanh

Trái ngược nhau do hoàn cảnh tạo thành
Mùa thay lá gửi đây nhiều tâm trạng
Mình đón nhận có chút gì lãng mạn
Nối tiếp hoài chồng chất dấu thời gian.

hoanghoon

Hương Tình Chảnh

Nđt

Hương lòng tỏa rộng dưới trời thanh
Hỏi gió ào qua mộng sẵn lành
Hãi trận hôm rày yêu dáng chảnh
Hâm thì buổi tới gặp tàu nhanh
Ham rồi bỏ chạy vài năm lánh
Hận sẽ tìm quên khoảnh khắc hành
Hãm bước quay đầu quê đẹp cảnh
Hong đời giản dị mái nhà tranh.

hoanghoon

Vùi Quên

Nđt

Mỗi sáng mùa thu kẻ lặng thầm
Mây trời phủ xám tận lòng câm
Miền lu khổ mẹ đời đau thấm
Mảng tối phiền cha cõi nhộn nhầm
Mải những lần vui vào họa cấm
Mơ toàn thứ ảo gặp đường hâm
Mà chưa lĩnh hội còn mê hẩm
Một phút vùi quên oải lỗi lầm.

hoanghoon

Tràn Ân

Nđt

Năm buồn nhóng cổ đợi người thân
Ngõ trúc nhà ai tưởng thật gần
Nắng nhẹ mùa thu hàng liễu cản
Non mờ đỉnh bạc sáng vàng lân
Nhìn xa khoảng cách vòng lu chận
Ngó kỹ vầng mây tỏa lợt dần
Nhặt chút hương đời mai để sẵn
Nâng ngày giáp mặt thổi tràn ân.

hoanghoon